Wicked: Phần 2 – Giả kim thuật của tình bạn và sự tái tạo xứ Oz

Wicked: Phần 2
Molly Se-kyung
Molly Se-kyung
Molly Se-kyung là một tiểu thuyết gia và nhà phê bình phim ảnh và truyền hình. Cô ấy cũng phụ trách các chuyên mục về phong...

Trong thế giới đôi khi đã bão hòa của phim nhạc kịch, ít có tác phẩm nào gánh vác trách nhiệm lớn lao như bộ phim chuyển thể từ tác phẩm của Gregory Maguire và Stephen Schwartz. Điều bắt đầu như một cú lật ngược văn học về nhân vật phản diện nổi tiếng nhất nước Mỹ, sau nhiều thập kỷ thành công, đã trở thành một thứ còn hơn cả giải trí: đó là một cuộc đối thoại về đạo đức, danh vọng và sức mạnh ăn mòn của quyền lực.

Nếu phần đầu tiên mời gọi chúng ta thách thức trọng lực, thì phần kết luận này hứa hẹn một điều gì đó trần thế và sâu sắc hơn: một cuộc khám phá dứt khoát về ý nghĩa của việc thay đổi mãi mãi. Với tựa đề Wicked: Phần 2 (nguyên tác là Wicked: For Good), bộ phim không phải là phần tiếp theo đơn giản để giải quyết các tình tiết còn dang dở. Đây là sự hoàn thành một lời hứa tường thuật đã mất nhiều năm để đưa lên màn ảnh rộng với quy mô xứng đáng. Khi đắm mình vào tác phẩm này, chúng ta tìm thấy một hệ sinh thái hấp dẫn, nơi tình bạn nữ giới, sự chính trực trong nghệ thuật và những tò mò pháp lý của Hollywood cũ giao thoa để một lần nữa định nghĩa lại con đường gạch vàng.

Ngữ nghĩa của lời từ biệt: Từ “For Good” đến “Phần 2”

Tựa đề gốc Wicked: For Good không phải là một ý thích bất chợt của marketing. Đạo diễn Jon M. Chu và đội ngũ của ông đã chọn nó như một tuyên ngôn về nguyên tắc. “For Good” đề cập trực tiếp đến một trong những bản song ca mang tính biểu tượng và đẫm nước mắt nhất của sân khấu nhạc kịch: bài hát chia tay giữa hai nhân vật chính. Hơn nữa, đây là một lối chơi chữ không thể dịch được, làm phong phú thêm tầng nghĩa: “for good” vừa có nghĩa là “mãi mãi” (một sự thay đổi không thể đảo ngược) vừa có nghĩa là “vì điều tốt đẹp” (một ý định nhân hậu). Dù chúng ta gọi nó là Phần 2, bộ phim tìm cách trở thành một thực thể có bản sắc riêng, một trải nghiệm tự thân và hứa hẹn để lại dấu ấn khó phai.

Phản ứng hóa học giả kim: Cynthia và Ariana

Nếu có một trái tim đang đập bên dưới lớp hiệu ứng hình ảnh và phục trang, thì đó chính là mối liên kết điện cực giữa Cynthia Erivo (Elphaba) và Ariana Grande (Glinda). Bộ phim phụ thuộc vào việc mối ràng buộc của họ phải chân thực. May mắn thay, những gì xảy ra trên phim trường đã vượt qua cả hư cấu: họ đã tạo nên một tình chị em và trở thành động lực cho toàn bộ quá trình quay phim.

Wicked: Phần 2
Wicked: Phần 2

Sự tổn thương và Giọng hát live

Cynthia Erivo mô tả việc làm việc với Grande như một “con đường hai chiều” dựa trên sự hào phóng. Không có những buổi diễn tập gượng ép để tạo ra phản ứng hóa học; “tia lửa” xuất hiện ngay lập tức. Erivo kể lại việc Ariana đến thăm nhà cô trước khi quay phim chỉ để nói về cuộc sống, tạo ra nền tảng tin cậy cần thiết cho những gì sắp diễn ra.

Và sự tin cậy đó là vô cùng quan trọng. Không giống như hầu hết các vở nhạc kịch hiện đại, nơi diễn viên hát nhép theo các bản thu âm sẵn trong phòng thu, đạo diễn nhấn mạnh vào tính chân thực triệt để: hát live trên phim trường. Erivo giải thích rằng ca hát là một hành động vô cùng mong manh, một cú nhảy vào khoảng không mà không có lưới an toàn của khâu hậu kỳ. Để đạt được điều này, họ đã lập một giao kèo: chăm sóc lẫn nhau và bảo vệ không gian sáng tạo của người kia.

Điều này làm thay đổi những gì chúng ta thấy trên màn ảnh. Khi các nhân vật phải vật lộn để thở hoặc vỡ òa về mặt cảm xúc, giọng hát của họ phản ánh nỗ lực thể chất thực sự đó. Ariana Grande, nổi tiếng với sự chuẩn xác của nhạc pop, đã cho phép mình không hoàn hảo, để giọng hát run rẩy hoặc vỡ tan nếu khoảnh khắc đó đòi hỏi.

Gánh nặng cảm xúc của lời chia tay

Đỉnh điểm của sự hợp tác này đến khi quay ca khúc “For Good”. Theo lời kể, đó không phải là một ngày quay bình thường; đó là một sự thanh tẩy. Grande thú nhận rằng họ gần như khóc hàng ngày vì cường độ của câu chuyện, nhưng bài hát đó thực sự tàn khốc.

Vào thời điểm quay cảnh đó, họ không còn diễn nữa. Họ đã sống trọn vẹn sự tiến hóa của nhân vật và hiểu sâu sắc những gì họ đang bỏ lại phía sau. Đó không chỉ là kỹ thuật thanh nhạc; đó là kết quả của nhiều tháng trưởng thành cùng nhau. Đội ngũ kỹ thuật, vốn thường khá điềm tĩnh, cuối cùng cũng phải rơi nước mắt. Để ghi dấu điều này, hai nữ diễn viên đã xăm hình đôi trên tay: một bông hoa anh túc và cụm từ “For Good”. Một lời nhắc nhở vĩnh viễn rằng, như lời bài hát, họ đã thay đổi vì điều tốt đẹp nhờ có nhau.

Tiếng cười xen lẫn nước mắt

Nhưng không phải tất cả đều là kịch tính. Phim trường cũng có rất nhiều tình người và những khoảnh khắc vui vẻ. Một giai thoại tuyệt vời liên quan đến chiếc váy bong bóng nổi tiếng của Glinda và một chai nước hoa đã phát ra tiếng kêu kèn kẹt giữa một cảnh quay, khiến Ariana phá lên cười và lây sang tất cả mọi người. Hoặc Jonathan Bailey (hoàng tử Fiyero), trong một cảnh lãng mạn căng thẳng tột độ, đã gặp “sự cố với một bông hoa” làm hỏng cảnh quay nhưng lại làm dịu đi bầu không khí. Tình bạn lan truyền đó thể hiện rõ ngay cả trong các cuộc phỏng vấn, nơi một cử chỉ đơn giản của Ariana nắm lấy tay Cynthia cũng trở thành một meme về sự hỗ trợ tinh thần.

Một xứ Oz đen tối và thực tế hơn

Về mặt hình ảnh, Wicked: Phần 2 rời xa ánh hào quang bão hòa của thể loại giả tưởng cổ điển để bước vào một lãnh địa tối tăm và trưởng thành hơn. Jon M. Chu đã nói rõ: nếu phần một là về sự kỳ diệu và khám phá, thì phần này là về hậu quả và sự kháng cự.

Ảnh hưởng của Dystopia (Phản địa đàng)

Chu trích dẫn những ảnh hưởng như The Truman Show để giải thích sự thay đổi này. Oz không còn là một thiên đường mà bị phơi bày là một nhà nước cảnh sát nơi tuyên truyền ngự trị. Yếu tố thẩm mỹ phản ánh sự thức tỉnh đó: khi các nhân vật nhìn thấy sự thật đằng sau Phù thủy, ánh hào quang nhân tạo biến mất. Bối cảnh được thiết kế “bên bờ vực của sự điên rồ”, pha trộn vẻ đẹp của Art Nouveau với cảm giác nặng nề và thực tế áp bức.

Phép thuật hữu hình

Trong thời đại của phông xanh, ở đây họ đặt cược vào những thứ hữu hình. Hàng ngàn bông hoa tulip thật đã được trồng và các bối cảnh vật lý khổng lồ đã được xây dựng. Ý tưởng là để neo ma thuật vào vật lý; khi Elphaba bay, môi trường xung quanh phản ứng thật. Cynthia Erivo đã tự mình thực hiện nhiều pha nguy hiểm, bao gồm một cảnh thoát hiểm sử dụng hệ thống ròng rọc đòi hỏi sức mạnh thể chất thuần túy. Phép thuật ở đây có một cái giá và nỗ lực có thể nhìn thấy được.

Bí ẩn về Dorothy và Đôi giày bạc

Đây là lúc một chi tiết hấp dẫn dành cho những người yêu điện ảnh xuất hiện: bộ phim xử lý mối liên hệ với Phù thủy xứ Oz (1939) và tiểu thuyết gốc một cách rất thông minh và tôn trọng bản quyền.

Trở lại với nguyên tác văn học

Nếu bạn đang mong chờ được thấy đôi giày ruby nổi tiếng, bạn sẽ ngạc nhiên: chúng màu bạc. Đây không phải là một sai lầm, đó là một sự điều chỉnh lịch sử và một sự cần thiết về mặt pháp lý. Trong tiểu thuyết năm 1900, đôi giày màu bạc. Chính bộ phim của MGM năm 1939 đã đổi chúng thành màu đỏ để khoe công nghệ Technicolor. Vì “đôi giày ruby” thuộc sở hữu của Warner Bros. (và đây là phim của Universal), họ không thể sử dụng chúng.

Nhưng đội ngũ đã biến hạn chế này thành một lợi thế. Bằng cách sử dụng đôi giày bạc, họ thống nhất với cuốn sách và vở nhạc kịch Broadway. Hơn nữa, trong cốt truyện của Wicked: Phần 2, những đôi giày này là một kỷ vật gia đình từ mẹ của Elphaba và Nessarose, mang lại cho chúng một gánh nặng cảm xúc vượt xa một vật thể ma thuật đơn thuần.

Cô gái không có khuôn mặt

Một quyết định táo bạo khác là cách họ đối xử với Dorothy. Mặc dù cô là người kích hoạt kết thúc của câu chuyện, bộ phim vẫn giữ cô như một nhân vật bên lề, gần như “không có khuôn mặt”. Chúng ta sẽ không thấy những cảnh quay cận cảnh hay hành trình nội tâm của cô ấy. Máy quay trung thành với Elphaba và Glinda. Bằng cách cho Dorothy xuất hiện từ phía sau hoặc từ xa, bộ phim bảo vệ hình ảnh biểu tượng mà chúng ta có về cô, nhưng nhấn mạnh rằng câu chuyện này không thuộc về cô. Đó là một quyết định thanh lịch: lần này, người cầm micro là phù thủy, chứ không phải cô gái đã giết bà ta.

Âm thanh mới cho một thế giới cũ

Stephen Schwartz, nhà soạn nhạc gốc, đã trở lại để mở rộng vũ trụ âm thanh, đảm bảo rằng việc chuyển thể lên màn ảnh rộng xứng đáng với sự tồn tại của nó bằng những chất liệu mới.

“The Girl in the Bubble” và “No Place Like Home”

Hai bài hát mới không có trong phiên bản sân khấu đã được thêm vào. “The Girl in theBubble” (Cô gái trong bong bóng), do Ariana Grande thể hiện, khám phá sự cô đơn của danh vọng. Trong khi cả xứ Oz tôn thờ cô, bài hát cho thấy sự cô lập khi sống trong một bong bóng hoàn hảo, không thể kết nối thực sự.

“No Place Like Home” (Không nơi nào như ở nhà), do Cynthia Erivo hát. Tựa đề là một sự mỉa mai đầy sáng tạo đối với câu nói nổi tiếng của Dorothy. Qua lời Elphaba, nó nói về nỗi đau của sự lưu đày và việc không tìm thấy cảm giác thuộc về trên chính quê hương mình. Chúng không phải là những bài hát lấp đầy; điện ảnh cho phép sự tiếp cận gần gũi với những khoảng lặng và nội tâm theo cách mà sân khấu đôi khi không thể, và những bài hát này lấp đầy những không gian cảm xúc đó.

Một dàn diễn viên hạng sang

Ngoài các nhân vật chính, dàn diễn viên phụ cũng mang đến những sắc thái quan trọng. Michelle Yeoh (Madame Morrible) trở nên nham hiểm hơn, sử dụng khí tượng như một vũ khí chính trị. Jeff Goldblum (Phù thủy) mang đến cho chúng ta sự pha trộn giữa sức hút và sự thảm hại, cho thấy một người đàn ông tầm thường hoảng sợ vì mất đi quyền lực. Jonathan Bailey (Fiyero) hoàn thiện tam giác tình cảm với một sự biến đổi bi thảm, kết nối một cách đau đớn với thần thoại về Bù nhìn. Và Ethan Slater (Boq) có một vòng cung câu chuyện gieo mầm cho tương lai của mình với tư cách là Người Thiếc, với những chi tiết tinh tế như việc anh dễ dàng khóc, báo trước số phận rỉ sét của mình.

Cốt truyện: Từ danh vọng đến lưu đày

Wicked: Phần 2 tiếp tục câu chuyện ngay tại nơi phần trước dừng lại, nhưng mọi thứ đã thay đổi. Elphaba sống lưu vong, bị quỷ hóa thành “Phù thủy ác độc”, chiến đấu từ trong bóng tối. Glinda, ngược lại, là biểu tượng hào nhoáng của chế độ tại Thành phố Ngọc lục bảo, chuẩn bị cho đám cưới của mình với Fiyero, nhưng bị mắc kẹt trong một chiếc lồng vàng do Morrible thiết kế để đánh lạc hướng quần chúng.

Xung đột nổ ra khi Glinda cố gắng đàm phán một nền hòa bình bất khả thi giữa người bạn của mình và Phù thủy. Đó là một câu chuyện khám phá cái giá cá nhân của hoạt động xã hội đối chọi với cái giá đạo đức của sự đồng lõa.

Một sự tái tạo nổi tiếng và giàu trí tưởng tượng của Thế giới Oz

Điều làm cho Wicked: Phần 2 trở nên hấp dẫn không chỉ là cách nó kết thúc – một cái kết mà hầu hết chúng ta đều biết qua văn hóa đại chúng – mà là cách nó tái định nghĩa lại sự khởi đầu. Khi đến phần credit, lời hứa là chúng ta sẽ không bao giờ nhìn Phù thủy xứ Oz như cũ nữa. Phù thủy ác độc không còn là một con quái vật một chiều, mà là một nhà hoạt động bi thảm; phù thủy tốt không phải là một vị cứu tinh hoàn hảo, mà là một người sống sót về mặt chính trị đã hy sinh sự thật của mình để duy trì hòa bình.

Quá trình sản xuất đã rất tỉ mỉ để không phản bội tinh thần của tác phẩm, nhưng cũng đủ dũng cảm để mở rộng nó. Từ việc chia câu chuyện thành hai phần để không phải hy sinh sự phát triển, đến việc yêu cầu hát live để nắm bắt cảm xúc thô mộc. Đó là một dự án tôn vinh Broadway nhưng sử dụng điện ảnh để đi xa hơn.

Cuộc hành trình đã rất dài, vượt qua các cuộc đình công và nhiều năm phát triển. Nhưng sự chờ đợi sắp kết thúc. WHicked: Phần 2 sẽ ra rạp tại Hoa Kỳ vào ngày 21 tháng 11, với lịch phát hành quốc tế theo từng giai đoạn. Đã đến lúc bay lên, không phải trên những cây chổi, mà trên một câu chuyện nhắc nhở chúng ta rằng, đôi khi, để làm điều tốt, bạn phải sẵn sàng bị gọi là kẻ xấu xa.

Chia sẻ bài viết này
Để lại bình luận

Để Lại Bình Luận

Your email address will not be published. Required fields are marked *