Màn đêm luôn tới trên Netflix: Một bộ phim kinh dị u ám, căng thẳng cho thời đại thượng lưu hóa

Màn đêm luôn tới – Netflix
Veronica Loop
Veronica Loop
Veronica Loop là giám đốc điều hành của MCM. Bà ấy có niềm đam mê với nghệ thuật, văn hóa và giải trí.

Trong bản chuyển thể điện ảnh từ tiểu thuyết gay gắt năm 2021 của Willy Vlautin, đạo diễn Benjamin Caron đã tạo nên Màn đêm luôn tới như một tác phẩm mang tính cấp thiết sâu sắc về xã hội và tâm lý. Bộ phim vận hành như một cuộc phiêu lưu dồn dập dài 108 phút, kết hợp cơ chế không ngừng nghỉ của một bộ phim kinh dị với những nguyên tắc trần trụi của chủ nghĩa hiện thực xã hội. Đây là một lời phê bình sâu cay về một xã hội bị ám ảnh bởi sự giàu có và là một cuộc khảo sát đau lòng về những hậu quả tàn khốc của quá trình thượng lưu hóa. Lấy bối cảnh trong một đêm duy nhất đầy hiểm nguy ở Portland, Oregon, Caron đã tạo ra một bộ phim kinh dị có hồn cho một thời đại phát triển đô thị vô hồn, một câu chuyện tìm thấy sự căng thẳng không phải trong những tình tiết giật gân được dàn dựng, mà trong sự tuyệt vọng quá đỗi chân thực của cuộc đấu tranh sinh tồn kinh tế.

Trung tâm của cuộc lao dốc trong đêm này là Lynette, một người phụ nữ có hoàn cảnh bấp bênh được thể hiện với sự dấn thân mãnh liệt bởi Vanessa Kirby, người cũng đồng thời là nhà sản xuất. Kirby hóa thân thành một nhân vật bị đẩy đến bờ vực tuyệt đối, một người phụ nữ mang gánh nặng nợ xấu và phải xoay xở với nhiều công việc — một vài trong số đó là bất hợp pháp — trong cuộc theo đuổi sự ổn định một cách ngoan cường. Mục tiêu duy nhất của cô là mua lại căn nhà thuê tồi tàn mà cô chia sẻ cùng người mẹ cay đắng, Doreen (Jennifer Jason Leigh), và người anh trai bị khuyết tật phát triển, Kenny. Trong một thị trường nhà đất mà giá trị đã tăng gấp bốn lần, lời đề nghị giảm giá của chủ nhà là cơ hội cuối cùng, thoáng qua để có được sự an toàn mà gia đình cô chưa bao giờ biết đến. Sự kiện châm ngòi cho bộ phim là một khoảnh khắc phản bội đời thường nhưng đầy tàn khốc: chỉ một tuần trước khi ký giấy tờ vay vốn, mẹ cô đã bội ước lời hứa giúp đỡ, phá tan kế hoạch được xây dựng tỉ mỉ của Lynette. Hành động này châm ngòi cho một cuộc tìm kiếm điên cuồng để quyên góp 25.000 đô la trước bình minh, một nhiệm vụ buộc cô phải quay trở lại thế giới ngầm tội phạm của thành phố để đối mặt với một loạt những kẻ giàu có tham lam và những tay lừa đảo đầy tham vọng. Dự án này đánh dấu một cuộc tái hợp quan trọng giữa Caron và Kirby, những người trước đây đã hợp tác trong Hoàng Quyền, lần này họ đổi chiếc lồng son của hoàng gia Anh để lấy những rìa mép bấp bênh của tầng lớp lao động Mỹ.

Portland như một chiến trường phim noir hiện đại

Sức nặng chủ đề của bộ phim được neo giữ bởi sự chuyển thể bậc thầy các quy ước của dòng phim noir cổ điển vào bối cảnh siêu hiện đại của Portland. Hình mẫu thám tử tư gan góc được thay thế bằng một người phụ nữ thuộc tầng lớp lao động, mà cuộc điều tra của cô không phải về một vụ án, mà về khả năng sinh tồn của chính mình trong một hệ thống loại trừ kinh tế. Trong phiên bản noir đương đại này, chính thành phố trở thành kẻ phản diện chính. Portland không chỉ đơn thuần là bối cảnh mà còn là một thế lực thù địch, chủ động, một biểu hiện vật chất của những áp lực hệ thống đang đè bẹp nhân vật chính. Câu chuyện nhận thức sâu sắc về các động lực kinh tế-xã hội đang diễn ra, mang đến đời sống điện ảnh cho cảm giác từ tiểu thuyết của Vlautin rằng những tòa nhà mới hào nhoáng của thành phố chỉ đóng vai trò như một lời nhắc nhở thường trực, cao chót vót về sự vô nghĩa của bản thân. Tầm nhìn này được hiện thực hóa thông qua sự hợp tác mạnh mẽ giữa Caron và nhà quay phim Damián García, một mối quan hệ đối tác được rèn giũa trên loạt phim tinh xảo về mặt hình ảnh Andor. Kinh nghiệm của García trong các dự án gai góc như Trùm Ma Tuý: Mexico đã cung cấp một ngôn ngữ hình ảnh chính xác cần thiết để nắm bắt một thành phố của những tương phản rõ rệt — những mặt tiền vô cảm của các công trình mới xây dựng đối lập với sự thân mật đã sờn cũ của ngôi nhà mà Lynette đang chiến đấu để giữ lại. Caron và García đã áp dụng hiệu quả định dạng sản xuất giá trị cao, tập trung vào nhân vật của truyền hình uy tín vào một câu chuyện về sự thất bại của hệ thống, nâng tầm một lời phê bình về chủ nghĩa tư bản đương đại với cùng một sức nặng tự sự như một cuộc nổi dậy của thiên hà.

Năng lượng hoang dại của một nữ anh hùng không hoàn hảo

Cơn bão của câu chuyện được truyền tải qua diễn xuất trung tâm đầy điện của Vanessa Kirby, một sự khắc họa về nỗi tuyệt vọng vừa hoang dại vừa được kiểm soát một cách tỉ mỉ. Đây là một nhân vật được tôi luyện trong lò lửa của sự thất bại hệ thống, một phản anh hùng không hoàn hảo mà những hành động đáng ngờ của cô được sinh ra từ một trạng thái ngoại lệ. Kirby đã nói về ý nghĩa sâu sắc mà cô tìm thấy khi đóng vai một người ở bên bờ vực thẳm, một vị trí thấm đẫm mọi hành động sau đó bằng một sự khó lường nguy hiểm. Kết quả là một màn trình diễn không có lưới an toàn, dao động giữa sự mong manh sâu sắc và sự dữ dội đáng kinh ngạc. Sự khắc họa trần trụi này được khuếch đại bởi một loạt các lựa chọn kỹ thuật có chủ ý, đáng kể nhất là quyết định của Caron quay toàn bộ bộ phim từ góc nhìn chủ quan của Lynette. Đây không phải là một sự phô trương phong cách mà là một chiến lược tự sự cơ bản làm sụp đổ khoảng cách giữa người xem và nhân vật, buộc phải đồng cảm với những quyết định thường xuyên mơ hồ về mặt đạo đức của cô. Lựa chọn quay phim theo trình tự — một phương pháp phức tạp về mặt hậu cần — càng phục vụ cho diễn xuất, cho phép xây dựng một cách chân thực, từng khoảnh khắc, sự sụp đổ tâm lý của Lynette. Quá trình sản xuất dường như được kiến tạo để nắm bắt năng lượng hoang dã này, chứng tỏ cách mà sự đầu tư sáng tạo của một ngôi sao với tư cách là nhà sản xuất có thể định hình trực tiếp ngữ pháp kỹ thuật và cảm xúc của một bộ phim.

Kiến trúc kỹ thuật của một đêm điên cuồng

Kiến trúc của bầu không khí ngột ngạt trong phim được thiết kế tỉ mỉ thông qua kịch bản và cảnh quan âm thanh. Kịch bản, được viết bởi Sarah Conradt, người có kinh nghiệm với các phim kinh dị như Mother’s Instinct, đã chuyển thể thành công năng lượng điên cuồng của tiểu thuyết thành một cấu trúc điện ảnh chặt chẽ. Bằng cách nén dòng thời gian xuống còn 108 phút không ngừng nghỉ, kịch bản duy trì cảm giác tiến về phía trước liên tục. Trong khuôn khổ này, những cuộc đối thoại dài, đầy cảm xúc hoạt động như những công cụ khai quật tâm lý, đào sâu vào những năm tháng lịch sử phức tạp và những tổn thương chung. Thế giới âm thanh của bộ phim, được tạo ra bởi nhà soạn nhạc Adam Janota Bzowski, đại diện cho một lựa chọn nghệ thuật cũng mang tính quyết định không kém. Nổi tiếng với tác phẩm được đề cử giải BAFTA cho bộ phim kinh dị tâm lý Saint Maud, Bzowski tự mô tả mình là một người ghép nối âm thanh, người có tác phẩm làm mờ ranh giới giữa âm nhạc và thiết kế âm thanh. Việc sử dụng các âm thanh synth rên rỉ, bộ gõ bị biến dạng và các phương pháp ghi âm độc đáo đã tạo ra một trải nghiệm thính giác vô cùng đáng lo ngại. Quyết định giám tuyển này cho thấy các nhà làm phim xem sự bấp bênh kinh tế như một hình thức kinh dị; nhạc phim trở thành biểu hiện thính giác cho sự lo lắng của Lynette, âm thanh của những bức tường đang khép lại.

Một dàn diễn viên của những thế giới đầy biến động và chân thực

Trong khi diễn xuất của Kirby là trọng tâm không thể phủ nhận của bộ phim, tính chân thực của câu chuyện được củng cố bởi một dàn diễn viên phụ, những người đã lấp đầy hành trình của Lynette bằng một loạt các thế giới đầy biến động và chân thực. Cách tiếp cận đã nêu của Caron là đảm bảo mỗi nhân vật, từ Stephan James và Julia Fox đến Randall Park và Eli Roth, đều cảm thấy như là nhân vật chính trong câu chuyện của riêng họ. Hai màn trình diễn mang lại sự cân bằng quan trọng. Zack Gottsagen mang đến một vai diễn ấm áp, cảm động trong vai Kenny, anh trai của Lynette và là trái tim cảm xúc của bộ phim, hiện thân cho tương lai mà cô đang chiến đấu để bảo vệ. Vai diễn then chốt còn lại thuộc về Jennifer Jason Leigh trong vai Doreen, người mẹ mà sự phản bội của bà đã châm ngòi cho cốt truyện. Sự khắc họa năng động của Leigh không hề đơn giản là một nhân vật phản diện; hành động của bà được trình bày như là sản phẩm của chính lịch sử cay đắng của bà. Việc tuyển chọn diễn viên này là một hành động mang tính cộng hưởng liên văn bản sâu sắc. Sự nghiệp điện ảnh lừng lẫy của Leigh có rất nhiều vai diễn mang tính biểu tượng về những người phụ nữ dễ bị tổn thương và bị hủy hoại trong các bộ phim như Last Exit to BrooklynGeorgia. Sự hiện diện của bà mang theo cả lịch sử điện ảnh này, gợi ý rằng Doreen là một Lynette của quá khứ, một người phụ nữ mà cuộc đấu tranh của chính bà đã biến thành sự oán giận. Mối quan hệ đau đớn này trở thành một nghiên cứu về chấn thương thế hệ, làm sâu sắc thêm câu chuyện bằng cách kể lại câu chuyện của những thập kỷ đã xảy ra trước cả khi bộ phim bắt đầu.

Cái giá của Giấc mơ Mỹ

Cuối cùng, Màn đêm luôn tới vượt qua cơ chế thể loại của nó để mang đến một lời phê bình xã hội mạnh mẽ và có sức ảnh hưởng sâu sắc. Như Kirby đã lưu ý, đây là sự phản ánh của một thời đại mà rất nhiều người đang bị đẩy đến giới hạn của mình. Bộ phim mang đến một gương mặt cho hoàn cảnh của những người ở bên lề, sử dụng câu chuyện dồn dập của mình để đặt ra những câu hỏi khó: Cái giá thực sự của việc thượng lưu hóa là gì? Chúng ta sẵn sàng đi bao xa để đạt được Giấc mơ Mỹ? Và liệu giấc mơ đó có còn có thể đạt được đối với những người sống ở rìa xã hội, hay nó đã trở thành một lời hứa suông? Đây là một bức chân dung đau lòng và thiết yếu về cuộc đấu tranh của một người phụ nữ cho một nơi để gọi là nhà trong một thế giới dường như quyết tâm bỏ mặc cô trong giá lạnh.

Phim được phân phối bởi Netflix và ra mắt vào ngày 15 tháng 8 năm 2025.

Bản tin
ĐƯỢC GẮN THẺ:
Chia sẻ bài viết này
Để lại bình luận

Để Lại Bình Luận

Your email address will not be published. Required fields are marked *