Một tiểu sử truyền miệng mới phác họa chân dung không tô vẽ của họa sĩ chân dung Hollywood Don Bachardy, lần theo quá trình phát triển nghệ thuật, vòng tròn người mẫu và bạn bè của ông, cũng như mối quan hệ kéo dài nhiều thập niên với nhà văn Christopher Isherwood. Do Michael Schreiber biên soạn từ những cuộc phỏng vấn trực tiếp, chuyên sâu tại ngôi nhà ở Santa Monica mà Bachardy từng chung sống với Isherwood, cuốn sách đặt tiếng nói của nghệ sĩ vào trung tâm và định vị thực hành của ông ở giao điểm giữa điện ảnh, văn chương và lịch sử nghệ thuật.
Hai lời tựa của James Ivory và Simon Callow định khung cách tiếp cận và độ mở lịch sử của cuốn sách. Những đóng góp này nhấn mạnh vai trò của Bachardy vừa như người ghi chép các nhân vật công chúng, vừa như một nhân vật đáng kể trong lịch sử văn hóa.
Ấn phẩm tập hợp những bức ảnh chưa từng công bố cùng tuyển chọn các tác phẩm của Bachardy, đối thoại với một cuộc hồi cố hiện đang dành cho chân dung của ông tại The Huntington ở Los Angeles. Sự gắn kết giữa trang sách và triển lãm làm nổi bật tính liên tục giữa vẽ, hội họa và nhiếp ảnh, đồng thời khẳng định mối quan tâm bền bỉ đối với phương pháp của Bachardy: làm việc trực tiếp với người mẫu trong những phiên vẽ giới hạn thời gian.
Kho lưu trữ chân dung của Bachardy bao trùm điện ảnh, văn học và nghệ thuật thị giác. Tài liệu báo chí nêu bật, trong số nhiều gương mặt khác, Bette Davis, Joan Crawford, Tennessee Williams và Truman Capote—những tác phẩm dễ nhận diện bởi đường nét tiết chế và sự ưu tiên cho hiện diện tâm lý hơn là trang sức thị giác. Cuốn sách đặt các phiên vẽ này trong mạch kể, cho thấy hình ảnh công chúng, cuộc gặp gỡ riêng tư và nhịp sinh hoạt xưởng vẽ giao thoa như thế nào trong thực hành của nghệ sĩ.
Trọng tâm câu chuyện là mối quan hệ của Bachardy với Isherwood—từ lần gặp gỡ vào thập niên 1950 đến đời sống sáng tạo mà họ cùng xây dựng cho tới khi nhà văn qua đời—được thuật lại qua ký ức của chính Bachardy. Văn bản đan xen những cảnh đời thường, các dự án hợp tác và dư âm của di sản Isherwood (trong đó có The Berlin Stories, nền tảng cho Cabaret), xem mối quan hệ này vừa như một tiểu sử cá nhân vừa như một tư liệu văn hóa.
Schreiber lựa chọn hình thức lịch sử truyền miệng thay vì một chuyên khảo phê bình truyền thống. Kết quả là một biên niên ở ngôi thứ nhất, đi từ những năm định hình đến giai đoạn chín muồi, được ngắt quãng bởi các bức chân dung, giai thoại xưởng vẽ và những quan sát về yêu cầu của việc vẽ người mẫu sống. Giọng điệu hướng tới sự cân bằng giữa giai thoại về người nổi tiếng và trình bày sáng sủa về quy trình, kỷ luật cùng những vấn đề của đại diện hình ảnh.
Tranh vẽ và hội họa của Bachardy hiện diện trong các sưu tập tại châu Âu và Hoa Kỳ; cuốn sách đặt sự hiện diện mang tính bảo tàng đó cạnh cơ chế thân mật của những phiên vẽ: thời lượng hạn chế, sự kiên định với cái nhìn trực diện và chủ trương không lý tưởng hóa. Bằng cách kết nối các yếu tố ấy, cuốn tiểu sử vạch ra một đường dây liên tục từ những gặp gỡ đầu tiên đến một corpus nhất quán, trong đó sự nhận diện—của người mẫu và của chính bản thân—trở thành vấn đề trung tâm.
Ngày phát hành: 28 tháng 10 năm 2025.

